木落霜天万树林,谁怜艳菊自萧森。一丛寂寞香难近,百草飘零色更深。
地僻常能留客醉,秋高才得对花吟。明年又作燕城客,水畔东篱何处寻。
地僻常能留客醉,秋高才得对花吟。明年又作燕城客,水畔东篱何处寻。
mù
木
luò
落
shuāng
霜
tiān
天
wàn
万
shù
树
lín
林
,
,
shuí
谁
lián
怜
yàn
艳
jú
菊
zì
自
xiāo
萧
sēn
森
。
。
yī
一
cóng
丛
jì
寂
mò
寞
xiāng
香
nán
难
jìn
近
,
,
bǎi
百
cǎo
草
piāo
飘
líng
零
sè
色
gēng
更
shēn
深
。
。
dì
地
pì
僻
cháng
常
néng
能
liú
留
kè
客
zuì
醉
,
,
qiū
秋
gāo
高
cái
才
dé
得
duì
对
huā
花
yín
吟
。
。
míng
明
nián
年
yòu
又
zuò
作
yàn
燕
chéng
城
kè
客
,
,
shuǐ
水
pàn
畔
dōng
东
lí
篱
hé
何
chù
处
xún
寻
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。