作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

李易介绍

李易

李易(?~一一四二),字顺之,江都(今江苏扬州)人。高宗建炎二年(一一二八)进士。三年,为江阴军签判。绍兴元年(一一三一),擢太常博士,迁中书舍人,出知扬州。官至敷文阁待制。十二年,卒于秀州(《建炎以来系年要录》卷一四七)。《两宋名贤小集》卷一八四存有《李敷文诗集》一卷。事见《宋历科状元录》卷五,今录诗十三首。

李易(?~一一四二),字顺之,江都(今江苏扬州)人。高宗建炎二年(一一二八)进士。三年,为江阴军签判。绍兴元年(一一三一),擢太常博士,迁中书舍人,出知扬州。官至敷文阁待制。十二年,卒于秀州(《建炎以来系年要录》卷一四七)。《两宋名贤小集》卷一八四存有《李敷文诗集》一卷。事见《宋历科状元录》卷五,今录诗十三首。

相关资料
相关作品
李易 李易

胜绝剡溪边,巢枝度半年。燕回衔落絮,鱼涌接飞泉。


丹鼎山头气,茶炉竹外烟。幽居己成趣,佳句若为传。

shèng jué yǎn biān
cháo zhī bàn nián
yàn huí xián luò
yǒng jiē fēi quán
dān dǐng shān tóu
chá zhú wài yān
yōu chéng
jiā ruò wéi chuán
李易 李易

云巘分佳茗,风潭矗怪松。书疑黄石授,税可紫芝供。


抵玉那惊鹊,探珠欲近龙。晚来听近雨,乞水濯尘容。

yún yǎn fèn jiā míng
fēng tán chù guài sōng
shū huáng shí shòu
shuì zhī gòng
jīng què
tàn zhū jìn lóng
wǎn lái tīng jìn
shuǐ zhuó chén róng
李易 李易

铁骑侵淮海,龙潭碧始通。云生倚宝刹,月出见珠宫。


泻涧水喷薄,依岩树郁葱。神交难独擅,吾党契元同。

tiě qīn huái hǎi
lóng tán shǐ tōng
yún shēng bǎo shā
yuè chū jiàn zhū gōng
xiè jiàn shuǐ pēn báo
yán shù cōng
shén jiāo nán shàn
dǎng yuán tóng
李易 李易

鹄沼开新鉴,纤尘莫遗遮。翠光争水鸟,红影湛山花。


天外时分月,林端更蔚霞。高飞留旧迹,八付谪仙家。

zhǎo kāi xīn jiàn
xiān chén zhē
cuì guāng zhēng shuǐ niǎo
hóng yǐng zhàn shān huā
tiān wài shí fèn yuè
lín duān gèng wèi xiá
gāo fēi liú jiù
zhé xiān jiā
李易 李易

褰裳涉流水,倚水送归云。海角春潜到,山腰路忽分。


伏龙应厌睡,飞电骇论文。鹳雀知机早,翻然不待群。

qiān shang shè liú shuǐ
shuǐ sòng guī yún
hǎi jiǎo chūn qián dào
shān yāo fèn
lóng yīng yàn shuì
fēi diàn hài lùn wén
guàn què zhī zǎo
fān rán dài qún
李易 李易

鹿山今是贵门山,尽室携扶万壑间。流水相随真自悟,遥岑一望若为攀。


风翻竹坞清如洗,月过松扉静不关。潭底卧龙烦一起,正须霖雨济尘寰。

鹿 shān jīn shì guì mén shān
jìn shì xié wàn jiān
liú shuǐ xiàng suí zhēn
yáo cén wàng ruò wéi pān
fēng fān zhú qīng
yuè guò sōng fēi jìng guān
tán lóng fán
zhèng lín chén huán
李易 李易

访戴溪长近若耶,金庭雪对赤城霞。沼从鹄举添萧索,峰似鸾翔解叹嗟。


每爱林间百种蝶,难忘竹外四时花。剡川图上他年指,独秀山前是我家。

fǎng 访 dài zhǎng jìn ruò
jīn tíng xuě duì chì chéng xiá
zhǎo cóng tiān xiāo suǒ
fēng luán xiáng jiě tàn jiē
měi ài lín jiān bǎi zhǒng dié
nán wàng zhú wài shí huā
yǎn chuān shàng nián zhǐ
xiù shān qián shì jiā
李易 李易

昔人仙去断丹梯,憔悴深山吐绶鸡。百转和鸣非我事,漫将锦服擅幽栖。

rén xiān duàn dān
qiáo cuì shēn shān shòu
bǎi zhuǎn míng fēi shì
màn jiāng jǐn shàn yōu
李易 李易

淮南昔繁丽,富庶天下称。管弦十万户,夜夜闻喧腾。


不徒竹西寺,歌吹相豪矜。一朝烽火急,廛市为沟塍。


风月无欢场,睥睨皆射堋。荒荒野月白,照地如寒冰。


自从画江守,岁岁输金缯。萧条闾井间,水旱又频仍。


我来经故里,日暮此一登。隋唐倏己往,遗迹几废兴。


江山极苍莽,望之涕沾膺。

huái nán fán
shù tiān xià chēng
guǎn xián shí wàn
wén xuān téng
zhú 西
chuī xiàng háo jīn
cháo fēng huǒ
chán shì wéi gōu chéng
fēng yuè huān chǎng
jiē shè péng
huāng huāng yuè bái
zhào hán bīng
cóng huà jiāng shǒu
suì suì shū jīn zēng
xiāo tiáo jǐng jiān
shuǐ hàn yòu pín réng
lái jīng
dēng
suí táng shū wǎng
fèi xìng
jiāng shān cāng mǎng
wàng zhī zhān yīng
李易 李易

剡中无数野蔷薇,黄云烂漫相因依。玉杯浅琢承坠露,金钟倒挂摇晨晖。


斑竹笋行三亩地,红药花开一尺围。豆角尝新小麦秀,来禽长向樱桃肥。


歌舌随风柳外啭,翠花带水烟中飞。鱼跳破浪奋赤鬣,鹤唳投松翻缟衣。


乡关万里久无梦,岩壑四年今息机。叮咛杜宇往江北,为唤故人令早归。

yǎn zhōng shù qiáng wēi
huáng yún làn màn xiàng yīn
bēi qiǎn zhuó chéng zhuì
jīn zhōng dǎo guà yáo chén huī
bān zhú sǔn háng sān
hóng yào huā kāi chǐ wéi
dòu jiǎo cháng xīn xiǎo mài xiù
lái qín zhǎng xiàng yīng táo féi
shé suí fēng liǔ wài zhuàn
cuì huā dài shuǐ yān zhōng fēi
tiào làng fèn chì liè
tóu sōng fān gǎo
xiāng guān wàn jiǔ mèng
yán nián jīn
dīng níng wǎng jiāng běi
wéi huàn rén lìng zǎo guī
更多关于李易的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:男性假两性最新迅雷下载链接迅雷极速版迅雷破解版迅雷5下载大块头有大智慧迅雷下载性感食人族电影大全网络游戏下载平台
櫻花の島
网站地图