千里归丧行路难,天涯涕泪一身单。树经久雨尽情碧,月照愁人特地寒。
多故长途恒失睡,大难来日强加餐。江郎壁立空依倚,山色回头不厌看。
qiān
千
lǐ
里
guī
归
sàng
丧
háng
行
lù
路
nán
难
,
,
tiān
天
yá
涯
tì
涕
lèi
泪
yī
一
shēn
身
dān
单
。
。
shù
树
jīng
经
jiǔ
久
yǔ
雨
jìn
尽
qíng
情
bì
碧
,
,
yuè
月
zhào
照
chóu
愁
rén
人
tè
特
dì
地
hán
寒
。
。
duō
多
gù
故
zhǎng
长
tú
途
héng
恒
shī
失
shuì
睡
,
,
dà
大
nán
难
lái
来
rì
日
qiáng
强
jiā
加
cān
餐
。
。
jiāng
江
láng
郎
bì
壁
lì
立
kōng
空
yī
依
yǐ
倚
,
,
shān
山
sè
色
huí
回
tóu
头
bù
不
yàn
厌
kàn
看
。
。