作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

敖陶孙介绍

敖陶孙
敖陶孙 ►166篇诗文

敖陶孙,字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》《江湖后集》可见其佚诗。

敖陶孙,字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》《江湖后集》可见其佚诗。

相关资料
相关作品
敖陶孙 敖陶孙

夫子焉不学,高朕罗三贤。
横前一片石,教外皆别传。
三虎谁最怒,未觉相后先。
渠伊囊中方,贵在后者鞭。
我家一佛堂,盎背知庙堧。
忆昨祠上丁,蕡烛初欲然。
诸生气清明,人如出雩泉。
洗爵俯象鼻,掩豆高豚肩。
朱弦张文王,繁声斥师延。
此时识方屦,綦满青苔钱。
李公独凤仪,众中得何坚。
惜无补天手,转之上细毡。
朝来食盘中,穉蕨初数拳。
苍苍本难测,何由赜真筌。
自我得此士,可以一当千。
如闻缝掖姿,欲重世所捐。
舂容吐握诗,法用春秋全。
酬赠无玉案,三复缁衣篇。

yān xué
gāo zhèn luó sān xián
héng qián piàn shí
jiāo wài jiē bié chuán
sān shuí zuì
wèi jiào xiàng hòu xiān
náng zhōng fāng
guì zài hòu zhě biān
jiā táng
àng bèi zhī miào nuò
zuó shàng dīng
fèi zhú chū rán
zhū shēng qīng míng
rén chū quán
jué xiàng
yǎn dòu gāo tún jiān
zhū xián zhāng wén wáng
fán shēng chì shī yán
shí shí fāng
mǎn qīng tái qián
gōng fèng
zhòng zhōng jiān
tiān shǒu
zhuǎn zhī shàng zhān
cháo lái shí pán zhōng
jué chū shù quán
cāng cāng běn nán
yóu zhēn quán
shì
dāng qiān
wén féng 姿
zhòng shì suǒ juān
chōng róng shī
yòng chūn qiū quán
chóu zèng àn
sān piān
敖陶孙 敖陶孙
风日暖,天大裘。
蝇飞打窗油,北窗坟策高於丘。
我欲发视劳牵抽,把酒起望天门陬。
斜鸿书破半张纸,枯荷纲空散铅水。
机中挑出锦文诗,泪满鸳鸯半身紫。
新愁波不穷,后愁更随风。
美人如娇春,何物可御冬。
古人已恨愁不足,却遣今人送愁续。
轻将玉斧赠吴刚,漏得寒光照孤宿。
素女为天拣退丝,伶伦猛截孤生枝。
沙虫含冤射千载,谁劝黄竹栽瑶池。
歌夜长,歌夜短,淮南桂枝香满满。
为君持酒寿金人,少待露盘辞玉碗。
fēng nuǎn
tiān qiú
yíng fēi chuāng yóu
běi chuāng fén gāo qiū
shì láo qiān chōu
jiǔ wàng tiān mén zōu
xié hóng 鸿 shū bàn zhāng zhǐ
gāng kōng sàn qiān shuǐ
zhōng tiāo chū jǐn wén shī
lèi mǎn yuān yāng bàn shēn
xīn chóu qióng
hòu chóu gèng suí fēng
měi rén jiāo chūn
dōng
rén hèn chóu
què qiǎn jīn rén sòng chóu
qīng jiāng zèng gāng
lòu hán guāng zhào xiǔ 宿
wéi tiān jiǎn tuì 退
líng lún měng jié shēng zhī
shā chóng hán yuān shè qiān zǎi
shuí quàn huáng zhú zāi yáo chí
zhǎng
duǎn
huái nán guì zhī xiāng mǎn mǎn
wéi jūn chí jiǔ shòu 寿 jīn rén
shǎo dài pán wǎn
敖陶孙 敖陶孙
十方无壁惯曾游,一片孤云任去留。
莫话潮阳旧公案,天台行色满檐头。
shí fāng guàn céng yóu
piàn yún rèn liú
huà cháo yáng jiù gōng àn
tiān tái háng mǎn yán tóu
敖陶孙 敖陶孙
力田望逢年,倚市胜刺绣。
十年丘里语,失火要自救。
君行半天下,何处得耆旧。
诸坐老庞说,龙风相赴凑。
全家隐鹿门,遗安不求富。
常时拜休下,大钟尽徐扣。
男儿惟一身,用在百岁后。
譬营屋子室,宗庙先库厩。
不闻买山隐,而有居巷陋。
君看钟鼎家,粱肉或墨瘦。
宁为卖文活,一经老学究。
出身即九折,时命乃大缪。
向来尸里革,口语困逗留。
居然齿编贝,月粟供赁僦。
何知山涧底,鹿逐对饭糗。
文章忌随人,谨勿夸客右。
书林无浅植,笔耒有深耨。
纷纷青紫楦,后进渠领袖。
结交两任昉,设客一阴就。
卑官惭处赠,俚语致公寿。
tián wàng féng nián
shì shèng xiù
shí nián qiū
shī huǒ yào jiù
jūn háng bàn tiān xià
chù jiù
zhū zuò lǎo páng shuō
lóng fēng xiàng còu
quán jiā yǐn 鹿 mén
ān qiú
cháng shí bài xiū xià
zhōng jìn kòu
nán ér wéi shēn
yòng zài bǎi suì hòu
yíng shì
zōng miào xiān jiù
wén mǎi shān yǐn
ér yǒu xiàng lòu
jūn kàn zhōng dǐng jiā
liáng ròu huò shòu
níng wéi mài wén huó
jīng lǎo xué jiū
chū shēn jiǔ shé
shí mìng nǎi miù
xiàng lái shī
kǒu kùn dòu liú
rán chǐ 齿 biān bèi
yuè gòng lìn jiù
zhī shān jiàn
鹿 zhú duì fàn qiǔ
wén zhāng suí rén
jǐn kuā yòu
shū lín qiǎn zhí
lěi yǒu shēn nòu
fēn fēn qīng xuàn
hòu jìn lǐng xiù
jié jiāo liǎng rèn fǎng
shè yīn jiù
bēi guān cán chù zèng
zhì gōng shòu 寿
敖陶孙 敖陶孙
四方集谤议,著面矢如雨。
前身雷将军。
柴产吾甚武。
却还观我生,与世实锄鋙。
西通襧衡邻,东接嵇康堵。
以兹料身后,藐未得死所。
一州纳一嘲,一邑献一侮。
并浙十五州,我作大谤府。
馀外九州者,设伏特未举。
徐思浮言端,中实无所主。
怪雪群犬吠,眩日百鸟语。
何由泽其喙,环海变春醑。
坐使声名高,一日跨尧禹。
fāng bàng
zhe miàn shǐ
qián shēn léi jiāng jūn
chái chǎn shèn
què hái guān shēng
shì shí chú
西 tōng zhǐ héng lín
dōng jiē kāng
liào shēn hòu
miǎo wèi suǒ
zhōu cháo
xiàn
bìng zhè shí zhōu
zuò bàng
wài jiǔ zhōu zhě
shè wèi
yán duān
zhōng shí suǒ zhǔ
guài xuě qún quǎn fèi
xuàn bǎi niǎo
yóu huì
huán hǎi biàn chūn
zuò shǐ 使 shēng míng gāo
kuà yáo
敖陶孙 敖陶孙
大雅熄自郐,续弦久无人。
中间翰墨场,名字俱已堙。
江山亦何助,东海真扬尘。
我笑李夫子,瓶无半合阵。
人书两俱亡,何用语带真。
作诗来起予,欲卜二仲邻。
依然送目鸿,衮衮天机新。
莫欺鬓眉苍,持护应有神。
狗须侯舞阳,羝角相平津。
皇天信平分,万物各得春。
但愿阅世心,孤特凛箭筠。
日者鹤飞书,江汉起隐沦。
三物论乡国,六艺程成均。
秋风入帝闲,错落骓駓驎。
君曾读诏否,却枕方欠伸。
勿惊作诗面,酒缬吹微鳞。
唾手洗衰陋,一返姚姒纯。
稽古不无力,政复昌其身。
它时玉堂梦,与问三生因。
盟我良不难,欲吒孙子亲。
势君以黄耳,附书莫辞频。
再拜赋断间,水石俱磷磷。
kuài
xián jiǔ rén
zhōng jiān hàn chǎng
míng yīn
jiāng shān zhù
dōng hǎi zhēn yáng chén
xiào
píng bàn zhèn
rén shū liǎng wáng
yòng dài zhēn
zuò shī lái
bo èr zhòng lín
rán sòng hóng 鸿
gǔn gǔn tiān xīn
bìn méi cāng
chí yīng yǒu shén
gǒu hóu yáng
jiǎo xiàng píng jīn
huáng tiān xìn píng fèn
wàn chūn
dàn yuàn yuè shì xīn
lǐn jiàn jūn
zhě fēi shū
jiāng hàn yǐn lún
sān lùn xiāng guó
liù chéng chéng jūn
qiū fēng xián
cuò luò zhuī lín
jūn céng zhào fǒu
què zhěn fāng qiàn shēn
jīng zuò shī miàn
jiǔ xié chuī wēi lín
tuò shǒu shuāi lòu
fǎn yáo chún
zhèng chāng shēn
shí táng mèng
wèn sān shēng yīn
méng liáng nán
zhà sūn qīn
shì jūn huáng ěr
shū pín
zài bài duàn jiān
shuǐ shí lín lín
敖陶孙 敖陶孙
吾山何足夸,君语烦专送。
姿为丘壑媚,意重璆琳贡。
芥胸划玲珑,眯眼豁尘瞀。
白云足怡悦,明月得簸弄。
居然卫霍近,顿压邹鲁共。
故人真阳守,遗补臞庵空。
数株立拿螭,一笑慰歌凤。
缅思昔牛李,竞势急鞿鞚。
能令山崒硉,所欠腹空洞。
那知负之走,更使农者众。
谁言山上山,竟作梦中梦。
老衰本无欲,标榜聊取衷。
独怜伏虎雄,必得钨羽中。
荆室虽敬完,汉仪亦多偬。
君能载酒来,我愿共饭瓮。
shān kuā
jūn fán zhuān sòng
姿 wéi qiū mèi
zhòng qiú lín gòng
jiè xiōng huá líng lóng
yǎn huō chén mào
bái yún yuè
míng yuè nòng
rán wèi huò jìn
dùn zōu gòng
rén zhēn yáng shǒu
ān kōng
shù zhū chī
xiào wèi fèng
miǎn niú
jìng shì kòng
néng lìng shān
suǒ qiàn kōng dòng
zhī zhī zǒu
gèng shǐ 使 nóng zhě zhòng
shuí yán shān shàng shān
jìng zuò mèng zhōng mèng
lǎo shuāi běn
biāo bǎng liáo zhōng
lián xióng
zhōng
jīng shì suī jìng wán
hàn duō zǒng
jūn néng zǎi jiǔ lái
yuàn gòng fàn wèng
敖陶孙 敖陶孙
衣冠塞繁都,茂苑非夙昔,双铺府行渠,文简相公宅。
是家固多贤,满箧载春秋。
中有九亩园,颇复修风流。
新亭著高稳,佳木行清幽。
客来必置醴,井蛙挟其辀。
张灯看洛花,意作长门愁。
小却得一欣,冻壁缠蛟虬。
先朝补天手,翰墨皆其游。
再拜阅帝书,局促虞褚欧。
平生帝好奇,两武布九州。
恍然驾阆风,坐我曲池头。
竹间是茶烟,松风助飕飕。
梅食亦登盘,按行感良俦。
枥马喧午枕,土毛撷晨羞。
似闻屋东偏,万指食锄耰。
行当卖书籍,买邻吒羊求。
与公行灌园,第一营瓜畴。
guàn sāi fán dōu
mào yuàn fēi
shuāng háng
wén jiǎn xiàng gōng zhái
shì jiā duō xián
mǎn qiè zǎi chūn qiū
zhōng yǒu jiǔ yuán
xiū fēng liú
xīn tíng zhe gāo wěn
jiā háng qīng yōu
lái zhì
jǐng jiā zhōu
zhāng dēng kàn luò huā
zuò zhǎng mén chóu
xiǎo què xīn
dòng chán jiāo qiú
xiān cháo tiān shǒu
hàn jiē yóu
zài bài yuè shū
chǔ ōu
píng shēng hǎo
liǎng jiǔ zhōu
huǎng rán jià láng fēng
zuò chí tóu
zhú jiān shì chá yān
sōng fēng zhù sōu sōu
méi shí dēng pán
àn háng gǎn liáng chóu
xuān zhěn
máo xié chén xiū
wén dōng piān
wàn zhǐ shí chú yōu
háng dāng mài shū
mǎi lín zhà yáng qiú
gōng háng guàn yuán
yíng guā chóu
敖陶孙 敖陶孙
何人著书补获麟,竹汗未乾头已星。
天上风流张公子,散发沧浪歌独醒。
威名偏满淮草木,肯借妙语春冥灵。
臞翁之腹无三壬,平生贮书才一丁。
泥涂断道学龟曳,云天泼眼惭鸾停。
亦知封侯下曹掾,宁与阿堵高宁馨。
梦从诸儿坐家塾,十年灯火寒青荧。
分无黄色明天庭,独倚一片藏无形。
虞翻骨相当自程,曲江风度乃不名。
rén zhe shū huò lín
zhú hàn wèi qián tóu xīng
tiān shàng fēng liú zhāng gōng
sàn cāng làng xǐng
wēi míng piān mǎn huái cǎo
kěn jiè miào chūn míng líng
wēng zhī sān rén
píng shēng zhù shū cái dīng
duàn dào xué guī
yún tiān yǎn cán luán tíng
zhī fēng hóu xià cáo yuàn
níng ā gāo níng xīn
mèng cóng zhū ér zuò jiā shú
shí nián dēng huǒ hán qīng yíng
fèn huáng míng tiān tíng
piàn cáng xíng
fān xiàng dāng chéng
jiāng fēng nǎi míng
敖陶孙 敖陶孙
一昨羊城别五仟,驾言韶石叩钧天。
偏师政拟劘诗壘,汪濑那知滞酒船。
但使击书勤雁足,敢思腾上辣鸢肩。
区区一取韩康笑,卖药逃名却自然。
zuó yáng chéng bié qiān
jià yán sháo shí kòu jūn tiān
piān shī zhèng shī lěi
wāng lài zhī zhì jiǔ chuán
dàn shǐ 使 shū qín yàn
gǎn téng shàng yuān jiān
hán kāng xiào
mài yào táo míng què rán
更多关于敖陶孙的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:电影网迅雷老版本不限速5.3杨钰莹性感图片迅雷BT磁力在线种子搜索神器明星代言报价一览表性感大片性感沙滩3
櫻花の島
网站地图