作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

李恰介绍

李恰
李恰,宋赣州赣县人,字和卿,号云峰居士。李珙子。孝宗淳熙间进士。授安福县尉,累迁左司谏。尝上封事,辞气激烈。因忤韩侂胄罢归,筑圃云峰以居。
李恰,宋赣州赣县人,字和卿,号云峰居士。李珙子。孝宗淳熙间进士。授安福县尉,累迁左司谏。尝上封事,辞气激烈。因忤韩侂胄罢归,筑圃云峰以居。
相关资料
相关作品
李恰 李恰

紫云飘堕,正黄昏三弄,临风呜咽。照影惊鸿修竹暮,一树幽香清绝。


翠袖笼寒,玉肌带晕,漫说经霜雪。巡檐低问,林梢飞上新月。


应念雨约云期,横波悄注,未忍轻攀折。只恐芳华容易减,浪惹去蜂来蝶。


枝老肥红,阴浓瘦绿,便是愁时节。更持残烛,拍歌肠断将别。

yún piāo duò
zhèng huáng hūn sān nòng
lín fēng yān
zhào yǐng jīng hóng 鸿 xiū zhú
shù yōu xiāng qīng jué
cuì xiù lóng hán
dài yūn
màn shuō jīng shuāng xuě
xún yán wèn
lín shāo fēi shàng xīn yuè
yīng niàn yuē yún
héng qiāo zhù
wèi rěn qīng pān shé
zhī kǒng fāng huá róng jiǎn
làng fēng lái dié
zhī lǎo féi hóng
yīn nóng shòu 绿
biàn 便 shì chóu shí jiē
gèng chí cán zhú
pāi cháng duàn jiāng bié
李恰 李恰

西风吹上潘郎鬓,添来旧愁无数。笛里关山,尊前月露,酒醒曾闻残语。


哀丝乍诉,记人间幽期,斗增别绪。两载重来,鞭丝空自渍尘土。


凄凉怕寻往梦,怅随风柳絮,已将春去。桂冷惊寒,蓬飘怨远,莫问相逢何处。


征鞍暂驻,笑满眼筝琶,都非前侣。且自孤吟,和虫阶细谱。

西 fēng chuī shàng pān láng bìn
tiān lái jiù chóu shù
guān shān
zūn qián yuè
jiǔ xǐng céng wén cán
āi zhà
rén jiān yōu
dòu zēng bié
liǎng zǎi zhòng lái
biān kōng chén
liáng xún wǎng mèng
chàng suí fēng liǔ
jiāng chūn
guì lěng jīng hán
péng piāo yuàn yuǎn
wèn xiàng féng chù
zhēng ān zàn zhù
xiào mǎn yǎn zhēng
dōu fēi qián
qiě yín
chóng jiē
李恰 李恰

寒月凄魂,湖波荡魄,残年万里归来。三载征轮,团圞算是今才。


浮云便有看山兴,约同心,吊古荒台。渺尘埃,钴鉧潭边,一片苍苔。


萍踪已分飘零惯,只长头弱弟,愁抱难开。霜鬓无情,那堪镜里潜催。


秋风屡负连床约,促飞鸿、急响凄哀。悄裴徊,知否邮亭,一样羁怀。

hán yuè hún
dàng
cán nián wàn guī lái
sān zǎi zhēng lún
tuán luán suàn shì jīn cái
yún biàn 便 yǒu kàn shān xìng
yuē tóng xīn
diào huāng tái
miǎo chén āi
tán biān
piàn cāng tái
píng zōng fèn piāo líng guàn
zhī zhǎng tóu ruò
chóu bào nán kāi
shuāng bìn qíng
kān jìng qián cuī
qiū fēng lián chuáng yuē
fēi hóng 鸿 xiǎng āi
qiāo péi huái
zhī fǒu yóu tíng
yàng huái 怀
李恰 李恰

蠡道千盘,孤亭在、江心矗峙。寥天阔、四围云水。林翠静从栏槛落,幽峦峭共楼台倚。


数归帆、无数夕阳明,微风起。


襟袖润,空漾里。歌啸发,樽晷底。剔苍苔遗碣,手扪残字。


宝墨苍凉罍旧渺,白波浩荡浮生寄。访灵踪、吾欲结茅庵,从兹始。

dào qiān pán
tíng zài jiāng xīn chù zhì
liáo tiān kuò wéi yún shuǐ
lín cuì jìng cóng lán kǎn luò
yōu luán qiào gòng lóu tái
shù guī fān shù yáng míng
wēi fēng
jīn xiù rùn
kōng yàng
xiào
zūn guǐ
cāng tái jié
shǒu mén cán
bǎo cāng liáng léi jiù miǎo
bái hào dàng shēng
fǎng 访 líng zōng jié máo ān
cóng shǐ
李恰 李恰

雨余天,悄晚霞净卷,高涌素轮圆。殿宇森寒,蓬瀛清澈,此意待证群仙。


猛回首、关河历历,试默省、归思在秋先。辽海尘沙,金台幻梦,老却游鞭。


凝望家山何许,认九疑缥缈,云影联绵。桂蕊簪金,竹枝戛玉,团坐儿女婵娟。


可忆否、天涯倦客,吟魂远、飞渡洞庭船。坐久霜华沁骨,瘦枕攲眠。

tiān
qiāo wǎn xiá jìng juàn
gāo yǒng lún yuán
diàn 殿 sēn hán
péng yíng qīng chè
dài zhèng qún xiān
měng huí shǒu guān
shì shěng guī zài qiū xiān
liáo hǎi chén shā
jīn tái huàn mèng
lǎo què yóu biān
níng wàng jiā shān
rèn jiǔ piāo miǎo
yún yǐng lián mián
guì ruǐ zān jīn
zhú zhī jiá
tuán zuò ér chán juān
fǒu tiān juàn
yín hún yuǎn fēi dòng tíng chuán
zuò jiǔ shuāng huá qìn
shòu zhěn mián
李恰 李恰

飒飒秋声百转蓬,是烟是月总朦胧。思量寸寸是虚空。


踏雪了无痕可觅,行云犹许梦能通。却愁屈戌锁重重。

qiū shēng bǎi zhuǎn péng
shì yān shì yuè zǒng méng lóng
liàng cùn cùn shì kōng
xuě le hén
háng yún yóu mèng néng tōng
què chóu suǒ zhòng zhòng
李恰 李恰

怅燕台春寂,楚泽书沈,三载客游倦。马齿看迟暮,金风起,星星尘鬓催换。


百年渐半,问病魔何事依伴。猛追省,莫铸回头错,老身世蓬转。


往事重重虚幻。把意根细扫,情蒂轻剪。忽忆平湖杳,长空外,关山惊被兵燹。


梦魂怯远。料故园、三径秋怨。怕醉倚阑干,高树咽、蝉碧断。

chàng yàn tái chūn
chǔ shū shěn
sān zǎi yóu juàn
chǐ 齿 kàn chí
jīn fēng
xīng xīng chén bìn cuī huàn
bǎi nián jiàn bàn
wèn bìng shì bàn
měng zhuī shěng
zhù huí tóu cuò
lǎo shēn shì péng zhuǎn
wǎng shì zhòng zhòng huàn
gēn sǎo
qíng qīng jiǎn
píng yǎo
zhǎng kōng wài
guān shān jīng bèi bīng xiǎn
mèng hún qiè yuǎn
liào yuán sān jìng qiū yuàn
zuì lán gàn
gāo shù yān chán duàn
李恰 李恰

诉幽心。积相思几寸,黄叶碧波深。磨迹回旋,轮蹄销歇,天涯绿遍园林。


看脱手、新词似弹,触旧题,秋月十分临。虚说笼纱,浪传画壁,五载流阴。


听罢楼头晨鼓,笑那知许事,烂漫同斟。剑斫酣余,弦翻误后,更阑星斗沉沉。


细检点、酒人无恙,只汪伦、不共醉时吟。待到花钿狼藉,没处追寻。

yōu xīn
xiàng cùn
huáng shēn
huí xuán
lún xiāo xiē
tiān 绿 biàn yuán lín
kàn tuō shǒu xīn dàn
chù jiù
qiū yuè shí fèn lín
shuō lóng shā
làng chuán huà
zǎi liú yīn
tīng lóu tóu chén
xiào zhī shì
làn màn tóng zhēn
jiàn zhuó hān
xián fān hòu
gèng lán xīng dòu chén chén
jiǎn diǎn jiǔ rén yàng
zhī wāng lún gòng zuì shí yín
dài dào huā diàn láng jiè
méi chù zhuī xún
李恰 李恰

弹指光阴逼禁烟,晓风吹梦不成圆。早无消息到侬边。


春色二分流似水,碧城千丈远于天。芙蓉密字待谁传。

dàn zhǐ guāng yīn jìn yān
xiǎo fēng chuī mèng chéng yuán
zǎo xiāo dào nóng biān
chūn èr fèn liú shuǐ
chéng qiān zhàng yuǎn tiān
róng dài shuí chuán
李恰 李恰

秋风信早,有晚蝉细柳,夕阳烟杪。忽唱将离,算程燕楚关河杳。


缘谁丝鬓红尘道,戍笳起、塞鸿凄草。瞬搏沙、只影天涯,剩别肠轮绕。


如饮醇醪绝倒,记零露晓窗,夜凉亭沼。半载萍依,东轩风月开愁抱。


年华暗换心如捣,猛枨触、襟期蓬岛。待重来、却话巴山,春漫老。

qiū fēng xìn zǎo
yǒu wǎn chán liǔ
yáng yān miǎo
chàng jiāng
suàn chéng yàn chǔ guān yǎo
yuán shuí bìn hóng chén dào
shù jiā sāi hóng 鸿 cǎo
shùn shā zhī yǐng tiān
shèng bié cháng lún rào
yǐn chún láo jué dǎo
líng xiǎo chuāng
liáng tíng zhǎo
bàn zǎi píng
dōng xuān fēng yuè kāi chóu bào
nián huá àn huàn xīn dǎo
měng chéng chù jīn péng dǎo
dài zhòng lái què huà shān
chūn màn lǎo
更多关于李恰的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:百度明星人气榜BT磁力天堂在线性感男性感女主播性感丰满中国最漂亮的女明星头像
櫻花の島
网站地图