作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

张吉介绍

张吉
(1451—1518)江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。
(1451—1518)江西馀干人,字克修,号翼斋,别号古城。成化十七年进士。授工部主事,官至贵州布政使。精研诸经及宋儒著作。尝曰“不读五经,遇事便觉窒碍”。有《陆学订疑》、《古城集》。
相关资料
相关作品
张吉 张吉

千寻绝壁凌丹阙,百丈飞泉坠碧潭。半醉中流一俯仰,此身疑与列仙参。

qiān xún jué líng dān què
bǎi zhàng fēi quán zhuì tán
bàn zuì zhōng liú yǎng
shēn liè xiān cān
张吉 张吉

儿有寸草心,摇荡春风里。春风有时歇,儿心悲不已。


君看湘水头,有鱼不可钩。物情避哀怨,无复问沉浮。

ér yǒu cùn cǎo xīn
yáo dàng chūn fēng
chūn fēng yǒu shí xiē
ér xīn bēi
jūn kàn xiāng shuǐ tóu
yǒu gōu
qíng āi yuàn
wèn chén
张吉 张吉

斋居端坐盱乾圆,隐隐金声坠我前。焚香拜捧读数过,千花万草增华鲜。


所贵论心不论面,暌违浃世如惊电。鸠藤八尺渺天涯,最恨相思不相见。


埃涛蹩躠秋复春,武非武兮文非文。蛮烟瘴雨变鬒发,铁马金戈销客魂。


翻思泮水怡春藻,谈笑东风杏花老。操觚抱椠依斗山,所业揆今何丑好。


半生睥睨眼力疲,重累钧石轻毫釐。攫金抵璧同称赏,是诡坚冰作皎熙。


先生皓首眠沧海,露芑云苓扱衣采。祥麟威凤隐郊坰,敢道虞皇得元凯。


乐山者寿固其常,应肩铿耳凋三光。手提炉鞴业铸我,石烂江枯那可忘。


二郎养就冲霄翼,暂引双雏笑推激。愿崇令德谐我私,万里鸿逵看伟绩。


老天自昔祐善人,丰其胤者啬于身。不见于王二公后,勋声烈烈耀严宸。

zhāi duān zuò qián yuán
yǐn yǐn jīn shēng zhuì qián
fén xiāng bài pěng shù guò
qiān huā wàn cǎo zēng huá xiān
suǒ guì lùn xīn lùn miàn
kuí wéi jiā shì jīng diàn
jiū téng chǐ miǎo tiān
zuì hèn xiàng xiàng jiàn
āi tāo bié xiè qiū chūn
fēi wén fēi wén
mán yān zhàng biàn zhěn
tiě jīn xiāo hún
fān pàn shuǐ chūn zǎo
tán xiào dōng fēng xìng huā lǎo
cāo bào qiàn dòu shān
suǒ kuí jīn chǒu hǎo
bàn shēng yǎn
zhòng lèi jūn shí qīng háo
jué jīn tóng chēng shǎng
shì guǐ jiān bīng zuò jiǎo
xiān shēng hào shǒu mián cāng hǎi
yún líng cǎi
xiáng lín wēi fèng yǐn jiāo shǎng
gǎn dào huáng yuán kǎi
shān zhě shòu 寿 cháng
yīng jiān kēng ěr diāo sān guāng
shǒu bèi zhù
shí làn jiāng wàng
èr láng yǎng jiù chōng xiāo
zàn yǐn shuāng chú xiào tuī
yuàn chóng lìng xié
wàn hóng 鸿 kuí kàn wěi
lǎo tiān yòu shàn rén
fēng yìn zhě shēn
jiàn wáng èr gōng hòu
xūn shēng liè liè yào 耀 yán chén
张吉 张吉

炎精欲堕仍馀煜,敢冀瞻乌止谁屋。不闻诗纪黍离初,蕞尔东周已无禄。


春秋予夺严鈇衮,只字何曾假臣仆。威灵不君四海沸,龙种翩然跃潜服。


天犹祚汉卓难诬,神鼎窥觎罪当族。二荀周陆号英俊,却与孙曹作心腹。


君亲大义竟茫然,纵有微长乌足录。惟公志在安刘氏,玄德那知不文叔。


配天继统旋旧都,不属公躬更谁属。假遭僣伪虽百顾,坚卧惟应老空谷。


勋名事业等游氛,万古谁明此衷曲。紫阳特笔二三策,昭烈高光胥瞑目。


古庙峥嵘八桂阴,花间拜谒香满襟。笔诛陈寿恨不早,误彼温公帝魏心。

yán jīng duò réng
gǎn zhān zhǐ shuí
wén shī shǔ chū
zuì ěr dōng zhōu
chūn qiū duó yán gǔn
zhī céng jiǎ chén
wēi líng jūn hǎi fèi
lóng zhǒng piān rán yuè qián
tiān yóu zuò hàn zhuó nán
shén dǐng kuī zuì dāng
èr xún zhōu hào yīng jùn
què sūn cáo zuò xīn
jūn qīn jìng máng rán
zòng yǒu wēi zhǎng
wéi gōng zhì zài ān liú shì
xuán zhī wén shū
pèi tiān tǒng xuán jiù dōu
shǔ gōng gōng gèng shuí shǔ
jiǎ zāo tiě wěi suī bǎi
jiān wéi yīng lǎo kōng
xūn míng shì děng yóu fēn
wàn shuí míng zhōng
yáng èr sān
zhāo liè gāo guāng míng
miào zhēng róng guì yīn
huā jiān bài xiāng mǎn jīn
zhū chén shòu 寿 hèn zǎo
wēn gōng wèi xīn
张吉 张吉

山葑纤脆袅银丝,饭客虔供行者师。指点云端欧冶宅,剑光中夜白差差。

shān fēng xiān cuì niǎo yín
fàn qián gòng háng zhě shī
zhǐ diǎn yún duān ōu zhái
jiàn guāng zhōng bái chà chà
张吉 张吉

我舟再楫三吾道,李家陈迹悲如扫。两翁辞翰犹依然,十丈铁崖悬至宝。


土花渍蚀茫穗半,犹照清湘舞寒藻。西风古树泫露高,似泣中兴多潦草。


徒令过客张群议,角立俄然费探讨。有执储皇职抚军,亟尸天位乃无君。


有言彼为社稷计,不立危亡当即至。耄荒久失率土心,那更作人怀敌忾。


我求二说恐未然,义虽有据道终偏。无君岂可君天下,坐视危亡亦背天。


当时诸臣在灵武,只合合谋操两疏。一祈禅诏降金天,一请嗣皇膺历数。


艰难百计萃厥躬,舐犊老牛宜内顾。但少须臾俟报章,正名讨贼宁忧莫。


邺侯归国惜太晚,鸿渐诸人谁晓悟。遂令河北数十州,欲睹天日终无路。


山水三吾素有灵,高歌夜半请深聆。

zhōu zài sān dào
jiā chén bēi sǎo
liǎng wēng hàn yóu rán
shí zhàng tiě xuán zhì bǎo
huā shí máng suì bàn
yóu zhào qīng xiāng hán zǎo
西 fēng shù xuàn gāo
zhōng xìng duō liáo cǎo
lìng guò zhāng qún
jiǎo é rán fèi tàn tǎo
yǒu zhí chǔ huáng zhí jūn
shī tiān wèi nǎi jūn
yǒu yán wéi shè
wēi wáng dāng zhì
mào huāng jiǔ shī xīn
gèng zuò rén huái 怀 kài
qiú èr shuō kǒng wèi rán
suī yǒu dào zhōng piān
jūn jūn tiān xià
zuò shì wēi wáng bèi tiān
dāng shí zhū chén zài líng
zhī móu cāo liǎng shū
chán zhào jiàng jīn tiān
qǐng huáng yīng shù
jiān nán bǎi cuì jué gōng
shì lǎo niú nèi
dàn shǎo bào zhāng
zhèng míng tǎo zéi níng yōu
hóu guī guó tài wǎn
hóng 鸿 jiàn zhū rén shuí xiǎo
suí lìng běi shù shí zhōu
tiān zhōng
shān shuǐ sān yǒu líng
gāo bàn qǐng shēn líng
张吉 张吉

驱车破苍烟,飞壑见此洞。绝顶入清寒,凡躯断登羾。


谺然敞今古,青壁色飞动。一径彻丹崖,残碑得扪弄。


凌虚有高阁,远目聊一送。秋色淡江天,跳出几云梦。


错落解金鱼,铿铮鸣铁凤。惨澹一老僧,无言守虚瓮。


捧觞随地主,偶尔逐啽哢。岭南虽高秋,残暑敌夏仲。


名区更幽赏,絺绤堪一讽。志适形乃忘,真能变炎冻。


安得登吾民,于于免哀痛。

chē cāng yān
fēi jiàn dòng
jué dǐng qīng hán
fán duàn dēng gòng
xiā rán chǎng jīn
qīng fēi dòng
jìng chè dān
cán bēi mén nòng
líng yǒu gāo
yuǎn liáo sòng
qiū dàn jiāng tiān
tiào chū yún mèng
cuò luò jiě jīn
kēng zhēng míng tiě fèng
cǎn dàn lǎo sēng
yán shǒu wèng
pěng shāng suí zhǔ
ǒu ěr zhú ān
lǐng nán suī gāo qiū
cán shǔ xià zhòng
míng gèng yōu shǎng
zhǐ kān fěng
zhì shì xíng nǎi wàng
zhēn néng biàn yán dòng
ān dēng mín
miǎn āi tòng
张吉 张吉

湖湘汉沔吾邻薮,万艇千艘岁时走。枯鳞秕粟动盈仓,儿女遮罗开笑口。


公私仰给百馀年,子孙父祖代流传。比遭蝗旱痛连岁,田不耕收泽不鲜。


遥怜饿殍僵中野,怒吼豺狼犹不舍。诛求移檄苦多门,骨髓已乾忧莫写。


撒手归来对人说,舌犹未掉心先折。独劳圣主念遗黎,简在贞臣颁节钺。


虎口婴儿念再生,峥嵘素抱今施设。

xiāng hàn miǎn lín sǒu
wàn tǐng qiān sōu suì shí zǒu
lín dòng yíng cāng
ér zhē luó kāi xiào kǒu
gōng yǎng gěi bǎi nián
sūn dài liú chuán
zāo huáng hàn tòng lián suì
tián gēng shōu xiān
yáo lián è 饿 piǎo jiāng zhōng
hǒu chái láng yóu shě
zhū qiú duō mén
suǐ qián yōu xiě
shǒu guī lái duì rén shuō
shé yóu wèi diào xīn xiān shé
láo shèng zhǔ niàn
jiǎn zài zhēn chén bān jiē yuè
kǒu yīng ér niàn zài shēng
zhēng róng bào jīn shī shè
张吉 张吉

靡靡终风万草萎,相逢辄复语移时。翱翔北土并南土,检点黄髭更白髭。


水部清风开尺度,边储深计秉蓍龟。峥嵘老态宜深谷,却笑归耕我独迟。

zhōng fēng wàn cǎo wěi
xiàng féng zhé shí
áo xiáng běi bìng nán
jiǎn diǎn huáng gèng bái
shuǐ qīng fēng kāi chǐ
biān chǔ shēn bǐng shī guī
zhēng róng lǎo tài shēn
què xiào guī gēng chí
张吉 张吉

破尽曹瞒百万师,建安遗叟望传麾。可怜皎皎钟山月,不照成都赤羽旗。

jìn cáo mán bǎi wàn shī
jiàn ān sǒu wàng chuán huī
lián jiǎo jiǎo zhōng shān yuè
zhào chéng dōu chì
更多关于张吉的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:中国十大漂亮的女明星安以轩性感图片最性感的美女图性感性感海茶
櫻花の島
网站地图