作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

袁燮介绍

袁燮

袁燮(1144—1224)庆元府鄞县人,字和叔,号絜斋。师事陆九渊。孝宗淳熙八年进士。调江阴尉。浙西大饥,前往赈恤有方。宁宗即位,为太学正。庆元党禁起,以论去。召为都官郎官,迁司封郎官、国子祭酒。后为礼部侍郎。与丞相史弥远争议和事,被劾罢。起知温州,进直学士,卒谥正献,有《絜斋集》《絜斋家塾书钞》等。

袁燮(1144—1224)庆元府鄞县人,字和叔,号絜斋。师事陆九渊。孝宗淳熙八年进士。调江阴尉。浙西大饥,前往赈恤有方。宁宗即位,为太学正。庆元党禁起,以论去。召为都官郎官,迁司封郎官、国子祭酒。后为礼部侍郎。与丞相史弥远争议和事,被劾罢。起知温州,进直学士,卒谥正献,有《絜斋集》《絜斋家塾书钞》等。

相关资料
相关作品
袁燮 袁燮
吁嗟此鉴,惟铜之精。
磨之治之,莹乎其明。
其明维何,洞烛毫发。
非由外至,实自中发。
我有良友,天支之英。
雄镇江淮,为时长城。
我宝此鉴,持以赠之。
此鉴此心,昭晰无疑。
鉴揭於斯,中涵万象。
物自不逃,初非鉴往。
人心至神,无体无方。
有如斯鉴,应而不藏。
鉴以尘昏,心以欲翳。
欲全其明,盍去其累。
经武折冲,厥任匪轻。
勿贪小利,勿徇虚名。
律身惟谨,上功必实。
欺心不萌,精忠贯日。
选择僚佐,为已强助。
众明翼之,厥光弥著。
昔者武侯,发教群下。
孜孜求益,不自满假。
陆抗摧敌,东还乐乡。
貌无矜色,谦冲如常。
两贤之心,惟其罔蔽。
千载凛然,犹有生气。
惟君天资,无歉古人。
愿如斯鉴,光景常新。
jiē jiàn
wéi tóng zhī jīng
zhī zhì zhī
yíng míng
míng wéi
dòng zhú háo
fēi yóu wài zhì
shí zhōng
yǒu liáng yǒu
tiān zhī zhī yīng
xióng zhèn jiāng huái
wéi shí zhǎng chéng
bǎo jiàn
chí zèng zhī
jiàn xīn
zhāo
jiàn jiē
zhōng hán wàn xiàng
táo
chū fēi jiàn wǎng
rén xīn zhì shén
fāng
yǒu jiàn
yīng ér cáng
jiàn chén hūn
xīn
quán míng
lèi
jīng shé chōng
jué rèn fěi qīng
tān xiǎo
xùn míng
shēn wéi jǐn
shàng gōng shí
xīn méng
jīng zhōng guàn
xuǎn liáo zuǒ
wéi qiáng zhù
zhòng míng zhī
jué guāng zhe
zhě hóu
jiāo qún xià
qiú
mǎn jiǎ
kàng cuī
dōng hái xiāng
mào jīn
qiān chōng cháng
liǎng xián zhī xīn
wéi wǎng
qiān zǎi lǐn rán
yóu yǒu shēng
wéi jūn tiān
qiàn rén
yuàn jiàn
guāng jǐng cháng xīn
袁燮 袁燮
西川剑阁伟冈峦,虽得峥嵘苦未宽。
岂意危栏临楚望,获瞻乔岳峙江干。
雌雄并立排锋刃,紫翠相萦绣帨鞶。
珍重主人贪好景,邀后揽秀俯林端。
西 chuān jiàn wěi gāng luán
suī zhēng róng wèi kuān
wēi lán lín chǔ wàng
huò zhān qiáo yuè zhì jiāng gàn
xióng bìng pái fēng rèn
cuì xiàng yíng xiù shuì pán
zhēn zhòng zhǔ rén tān hǎo jǐng
yāo hòu lǎn xiù lín duān
袁燮 袁燮
由来腊雪兆年丰,新岁还应与腊同。
可喜三阳才应律,便看六出骤温空。
缄藏挚兽安林下,约束遗蝗入地中。
积至尺余犹未已,始知嘉政与天通。
yóu lái xuě zhào nián fēng
xīn suì hái yīng tóng
sān yáng cái yīng
biàn 便 kàn liù chū zhòu wēn kōng
jiān cáng zhì shòu ān lín xià
yuē shù huáng zhōng
zhì chǐ yóu wèi
shǐ zhī jiā zhèng tiān tōng
袁燮 袁燮
歉岁隆冬水不冰,铃斋谁与破愁城。
缤纷忽作纤腰舞,照曜俄添老眼明。
玉不坚牢终可贵,花非剪刻自然成,
大田来岁应多稼,看取仓箱处处盈。
qiàn suì lóng dōng shuǐ bīng
líng zhāi shuí chóu chéng
bīn fēn zuò xiān yāo
zhào yào é tiān lǎo yǎn míng
jiān láo zhōng guì
huā fēi jiǎn rán chéng
tián lái suì yīng duō jià
kàn cāng xiāng chù chù yíng
袁燮 袁燮
几处汪汪成巨浸,传闻昔日尽良田。
兴除利害宁无策,忍把膏腴久弃捐。
chù wāng wāng chéng jìn
chuán wén jìn liáng tián
xìng chú hài níng
rěn gāo jiǔ juān
袁燮 袁燮
阴云解駮晴光好,藜杖逍遥足自怡。
月争渐迟风力细,初春便是浴沂时。
yīn yún jiě qíng guāng hǎo
zhàng xiāo yáo
yuè zhēng jiàn chí fēng
chū chūn biàn 便 shì shí
袁燮 袁燮
乍从尘土俯澄泓,莹彻心神眼倍明。
天下渊泉有如此,流清端的自源清。
zhà cóng chén chéng hóng
yíng chè xīn shén yǎn bèi míng
tiān xià yuān quán yǒu
liú qīng duān de yuán qīng
袁燮 袁燮
不费春工巧剪裁,自然精彩粲琼瑰。
也知受命如松柏,故向隆冬取次开。
fèi chūn gōng qiǎo jiǎn cái
rán jīng cǎi càn qióng guī
zhī shòu mìng sōng bǎi
xiàng lóng dōng kāi
袁燮 袁燮
古涧荒郊人迹少,几枝摘索为谁芳。
因思陋巷甘岑寂,为已工夫味更长。
jiàn huāng jiāo rén shǎo
zhī zhāi suǒ wéi shuí fāng
yīn lòu xiàng gān cén
wéi gōng wèi gèng zhǎng
袁燮 袁燮
清香妙质总宜人,老干青枝更绝尘。
彻骨风流真我友,竹篱茅屋故相亲。
qīng xiāng miào zhì zǒng rén
lǎo gàn qīng zhī gèng jué chén
chè fēng liú zhēn yǒu
zhú máo xiàng qīn
更多关于袁燮的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:最性感的图片迅雷iosbt电影天堂迅雷下载性感透视装迅雷7下载手机版本免费两性视频迅雷电影网
櫻花の島
网站地图